Người đàn bà đẹp màn ảnh Việt: Có lẽ tôi bị thất sủng nên ít được mời đóng phim |
Nói về lý do ít đóng phim, dù từng là gương mặt được nhiều khán giả vô cùng yêu mến, diễn viên Chiều Xuân hài hước nói: "Chắc tôi bị ế và thất sủng". Những năm 90, NSƯT Chiều Xuân là một trong những mỹ nhân "làm mưa làm gió" trên màn ảnh. Những năm trở lại đây, chị vắng bóng và tập trung cho đam mê nhiếp ảnh. Trở lại trong dự án phim điện ảnh Kẻ ăn hồn - tác phẩm kinh dị kỳ ảo cùng thuộc vũ trụ Làng Địa ngục, NSƯT Chiều Xuân xuất hiện ấn tượng trong vai bà Tám Kheo. Chị khiến nhiều khán giả đồng cảm khi vào vai một người mẹ mất con. Phân cảnh chị gào khóc đến điên dại ở bờ suối là một trong những đoạn cảm xúc nhất phim. Trong cuộc chia sẻ với VTC News, nữ diễn viên 56 tuổi vẫn xúc động khi kể về vai diễn của mình. Với chị, đây không phải vai diễn khó nhất nhưng đem đến nhiều cảm xúc cho chị trong quãng đời làm nghề. - Lý do nào khiến NSƯT Chiều Xuân quyết định nhận lời tham gia dự án kinh dị này của đạo diễn Trần Hữu Tấn? Đầu tiên tôi nhận được lời mời tham gia series phim Tết ở làng địa ngục. Khi đọc kịch bản tôi rất sợ nên còn băn khoăn và muốn dành thời gian suy nghĩ. Sau đó, tôi được biết sau dự án đó sẽ có một bộ phim điện ảnh nên quyết định dành thời gian để tham gia. Trước đâu, tôi cũng dành nhiều thời gian để nghiên cứu và xem phim của đạo diễn Trần Hữu Tấn. Tôi cảm thấy yếu tố ma mị, tâm linh trong phim của cậu ấy rất hay. Bên cạnh đó, phim của Tấn còn có nhiều chất liệu rất Việt Nam. Tôi chưa nhiều thấy phim linh dị nào của Việt Nam khai thác theo kiểu đó. Vậy nên tôi thấy rất hào hứng khi nhận lời tham gia. Trước ngày quay, đạo diện gọi điện báo: "Chị ơi chuẩn bị quần áo, đồ đạc, một tiếng rưỡi nữa ra bến xe để đi quay phim", tôi cũng bất ngờ nhưng đồng ý lên đường ngày. - Vai diễn trong phim có điều gì khiến chị ấn tượng? Khi đọc xong kịch bản, tôi lặng người vì buồn, thương và xót xa cho nhân vật. Khi lên bối cảnh quay, tôi rất ít nói chuyện với mọi người để tập trung suy nghĩ. Hơn nữa khung cảnh xung quanh quá đẹp, tôi còn là dân chụp ảnh nên bị say sưa với những điều đó. - Trong buổi công chiếu phim, dưới hàng ghế khán giả, chị trông rất xúc động, phải chăng đây là vai diễn nặng tâm lý nhất với chị? Tôi nghĩ đây vẫn chưa phải vai diễn nặng ký nhất vì tôi đã diễn nhiều vai bi kịch, nặng nề và khó khăn hơn. Nhưng nếu để nói vai diễn cực kỳ đau đớn thì đây là một trong những vai diễn kiểu như vậy. Nếu dùng từ chính xác thì với tôi, đây là một vai diễn bi cùng cực. Trước lúc quay, tôi thường ngồi một góc để suy nghĩ về vai diễn. Khi đã quay xong, tôi cũng phải ngồi một lúc trấn tĩnh lại để nước mắt ngừng rơi. Vai diễn đã động chạm khủng khiếp tới tâm can của mình. Tuy nhiên tôi nghĩ đó là điều xứng đáng vì chức phận của nghệ thuật là phải khai sáng, để người diễn viên được lăn lộn vào những cái bi kịch, đau thương lẫn hân hoan. Có như vậy khán giả mới chiêm nghiệm và nhận ra những chân lý.
Thật lòng đến hiện tại khi xem xong bộ phim, tôi vẫn cảm thấy xúc động. Có những phân cảnh đã khiến tôi oà khóc khi xem. Kẻ ăn hồn dù là một câu chuyện kinh dị nhưng cốt lõi ở bên trong vẫn là nhân tính. - Trước khi đóng, chị có tham khảo bằng việc đọc tiểu thuyết này? Tôi chưa và không có ý định đọc. Hơn nữa trong kịch bản cũng đã nói rõ về nhân vật của mình nên tôi muốn giữ sự tươi mới cho vai diễn. - Chắc hẳn chị cũng sẽ có nhiều kỷ niệm khó quên khi quay phim trong một điều kiện khó khăn như vậy? Dự án này được quay sau Tết nguyên đán vừa qua trong khoảng 2 tháng. Tôi rất thương các thành viên trong ê-kíp vì ai cũng nhiệt tình, hết mình cho công việc dù điều kiện rất khó khăn. Các diễn viên trẻ lẫn đoàn phim ai cũng hỗ trợ tôi hết mình mà không kêu ca một câu nào. Điều này khiến tôi rất xúc động. Hiện tại, tôi cũng lớn tuổi nên sức khoẻ không tốt như trước. Khi nhận lời quay bộ phim, tôi nói với đạo diễn rằng đang bị đau chân nên sợ sẽ gây ảnh hưởng tới đoàn phim. Tuy nhiên đạo diễn vẫn tin tưởng khi nói: "Chị làm được, không sao hết!". Tôi và đạo diễn Hữu Tấn nói chuyện rất ít nhưng đã nói thì rất hợp nhau. Trong một số phân cảnh, tôi muốn thay đổi kịch bản và đề xuất với đạo diễn muốn theo cách của mình thì được đồng ý ngay. Câu nói: "Được chị ạ, chị diễn đi" của Tấn không chỉ là lời nói, mà còn là sự thấu hiểu đối với diễn viên. Đó là điều rất quan trọng và tạo nên cảm xúc cho một người diễn viên. Lúc đó, toi khong cần diễn nữa mà chỉ cần buông ra là cảm xúc tự ào đến. Ngoài ra, bộ phim này cũng hầu hết được quay vào ban đêm. Vai diễn của tôi không có quá nhiều cảnh đêm nhưng tôi vẫn nhớ được mọi người chuẩn bị chu đáo lửa đốt cho ấm và ghế để nằm ngủ. Khi đến cảnh của mình, mọi người chỉ cần gọi là tôi tỉnh dậy quay luôn. - Chị có mất nhiều thời gian để thoát vai sau khi phim đóng máy? Sau khi đóng máy, tôi dành một khoảng thời gian ở lại để tận hưởng khung cảnh thiên nhiên trước khi trở về nhà. Đó cũng là một cách giúp tôi thoát ra khỏi ám ảnh cho vai diễn. Bộ phim này được quay sau khi vừa trải qua đại dịch COVID-19. Khi đóng, tôi vẫn có cảm giác đau đớn với những mất mát đã trải qua. Cũng nhờ những điều đó đó nên tôi cảm nhận được và tăng thêm cảm xúc cho vai diễn của mình. - Từ trước đến nay khi nhắc đến NSƯT Chiều Xuân, người ta thương nghĩ đến những vai diễn nặng về tâm lý, bi luỵ. Chị có sợ bản thân mình sẽ bị cũ khi thường nhận những vai kiểu này? Tôi không lo bản thân bị cũ vì đã từng diễn rất nhiều vai có màu sắc khác nhau từ sân khấu, điện ảnh cho tới truyền hình. Tôi từng đóng những vai vui vẻ, hài hước, thậm chí có phần nhố nhăng. Những dạng vai độc ác tôi cũng từng được, thậm chí có phim còn không dám xem vì sợ đọc bình luận chửi của khán giả. Trên sân khấu, tôi cũng từng thử qua nhiều vai hài kịch ngỗ ngược, phá phách với nhiều màu sắc. - Ở tuổi 56, chị có tiêu chí nào để chọn vai diễn phù hợp với mình? Tôi không phải kiểu người kén chọn trong công việc. Mọi người mời tôi hầu như họ cảm thấy phù hợp với vai diễn, thậm chí là có vai chỉ có một hai phân cảnh. Nhiều lúc tôi cũng chỉ nhận lời để hỗ trợ các đạo diễn và may mắn là vai diễn của mình hiệu quả. - Thời gian qua, NSƯT Chiều Xuân dường như cũng vắng bóng trên các dự án phim truyền hình. Phải chăng là chị bận rộn với đam mê nhiếp ảnh nên bỏ bê đóng những bộ phim dài tập? Tôi cũng không biết tại sao nhưng chắc là bị ế và "thất sủng" nên không ai mời (cười). Thật ra tôi may mắn khi vẫn được làm việc liên tục, tuy nhiên thời gian qua ít nhận được lời mời tham gia các dự án truyền hình của VTV. Nhiều khi tôi nói đùa với chồng rằng chắc có khi mình bị ghét rồi (cười). Nói vui vậy thôi, cũng có đạo diễn mời tôi tham gia một dự án hơn 100 tập. Tuy nhiên thời điểm đó con gái mới sinh, tôi cũng cần thời gian để trông cháu nên đành từ chối. Mặc dù rất tiếc nhưng cũng vì thương con, thương cháu nên đành chấp nhận. - Ông xã - nhạc sĩ Đỗ Hồng Quân có nói gì khi ở tuổi này vẫn thấy vợ làm việc hăng say, đi quay phim mấy tháng trời như vậy? Trong suốt 2 tháng quay Kẻ ăn hồn, tôi về nhà được đúng 1 lần. Ông xã không nói gì, thậm chí còn bảo tôi ở trên quay cho xong hết rồi hẵng về. Tuy nhiên tôi vẫn phải về vì còn công việc cần giải quyết. Ông xã cũng lo vì biết đường di chuyển cũng khó khăn nên đi lại nhiều vất vả. Tuy nhiên tôi được mọi người trong đoàn phim chăm sóc rất tốt nên chỉ cần ngủ 2 giấc là đã đến nơi. - Quay phim lâu ngày như vậy, chị quán xuyến công việc gia đình thế nào? Tôi tự tin mình là người phụ nữ đảm đang, đặc biệt là trong việc sắp xếp nhà cửa. Tôi có khả năng "điều khiển từ xa" rất tốt (cười). Hơn nữa gia đình cũng có người giúp việc khá thân thiết nên không cần quá lo lắng. Đặc biệt việc bếp núc lại càng không phải bận tâm vì ông xã tôi là "siêu đầu bếp". Mỗi một lần đi làm về mệt, tôi chỉ cần mua nguyên liệu và ông xã sẽ là người nấu. Ông xã nấu siêu ngon nên mỗi lần đi làm xa về nhà, tôi lúc nào cũng được ăn ngon nên chỉ cần 3 ngày là khoẻ ngay. Tôi may mắn vì có được điều này nên luôn yên tâm mỗi khi đi làm. Ngoài ra, đi đến đâu tôi cũng gặp được người quen, học trò của ông xã nên lúc nào cũng được giúp đỡ hết mình. - Người ta nói NSƯT Chiều Xuân rất hạnh phúc khi luôn được ông xã ủng hộ hết mình trong mọi quyết định! Ví dụ rõ nhất là khi đọc xong kịch bản Kẻ ăn hồn, tôi nói với ông xã bộ phim này thương tâm lắm. Anh ấy nói vậy cứ suy nghĩ đi xem thế nào rồi quyết định. Nhưng một lúc sau, tôi thông báo 1 tiếng nữa sẽ lên đường đi quay phim mấy tuần, ông xã chỉ "ừ" và để vợ tự quyết. Có lẽ do cả gia đình đều làm nghệ thuật nên hai vợ chồng đã quá quen và hiểu nhau muốn gì. Điều quan trọng nhất của gia đình là phải biết yêu thương, tôn trọng, chăm sóc nhau. Ông xã tôi cũng rất bận rộn, nhiều việc nên việc chia sẻ và đồng hành với nhau là điều quan trọng. Đó cũng là lý do mà hai vợ chồng ít xảy ra mẫu thuẫn sau hơn 30 năm chung sống. (Nguồn: Vtc.vn) Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:
|